Khi anh viết tên em ... đó là lúc anh nhớ em nhiều nhất ... anh nghĩ về em như 1 chỗ dựa vững chắc cho riêng anh mỗi khi anh cần 1 lời khuyên của ai đó...
Khi anh viết tên em ... đó là lúc anh mong em ở bên cạnh anh ... mong có bờ vai em để anh có thể dựa vào và khóc mỗi khi anh thất bại trong cuộc sống trong công việc...
Khi anh viết tên em ... đó là lúc anh mỉm cười ... đó là lúc anh hạnh phúc ... đó là lúc anh muốn chia sẻ khoảnh khắc ấy với em ...
Khi anh viết tên em ... đó là lúc anh muốn quan tâm , muốn lo lắng cho em ... muốn thấy em mỗi ngày ...
Khi anh viết tên em ... đó là lúc anh cần có em ... đó là lúc anh vấp ngã ... đó là lúc anh bật khóc ... đó là lúc anh mất lòng tin ở chính mình ...
Và ...
Khi anh xóa tên em ... đó là lúc em có lỗi ... đó là lúc em đáng ghét ... đó là lúc em làm anh buồn ...
Khi anh xóa tên em ... đó là lúc anh tổn thương ... đó là lúc anh mất lòng tin ở em ... đó là lúc em thay đổi ...
Khi anh xóa tên em ... đó là lúc anh nhận ra mình cần phải ra đi ... đó là lúc em không còn cần đến anh nữa ...
Khi anh xóa tên em... đó là lúc anh nhận ra mình đã hết yêu...
Thế nên ...
Anh chỉ muốn mình mãi viết tên em ... không phải trên giấy vì khi đó anh sẽ xoá nó đi 1 cách dễ dàng ... không phải trên lá vì khi đó lá sẽ bay xa khỏi tầm tay anh ... không phải ở trên mây vì đơn giản là mây sẽ tan đi ... mà anh sẽ ... viết tên em ... trên những ước mơ của anh ... trên hoài bão của anh ... và trong tim anh